Trong cái thế giới thực thực ảo ảo này, có những điều hoài nghi khiến cho lòng trắc ẩn vốn có của con người ta trở nên dở dở ương ương. Lòng trắc ẩn lưng chừng, thật ra chỉ là một cuộc tranh đấu mãnh liệt giữa lý trí và trái tim. Hãy cùng vẽ nên một chiếc lòng không yên này để hình dung rõ hơn, qua một số cuộc hội thoại sau.
- Gặp một người khuyết tật trên đường đi.
Trái tim: Người ấy đáng thương quá, mình cũng không giàu có gì, nhưng đã may mắn hơn họ rất nhiều, mình nên giúp đỡ họ đôi chút.
Lý trí: Chẳng may sự đáng thương của họ chỉ là giả dối dựa trên sự mềm yếu của trái tim, giúp họ lại chẳng khác gì tiếp tay cho tội ác.
Trái tim: Thôi thì ta cứ giúp người bằng cái tâm không so đo của ta, người nếu có dối lừa thì tự người sẽ nhận nghiệp báo của riêng mình.
Lý trí: Hiện tại họ cũng đang phải trả nghiệp báo của họ từ kiếp sống trước mà thôi. Giúp họ rồi, lại ban cho họ một món ân nghĩa mà họ phải trả vào đời sau, không khéo lại kéo dài thêm kiếp sống kham khổ này của họ.
Trái tim: Nhưng quay lưng với họ thì thật là nhẫn tâm…
… Vài lần cho, vài lần lắc đầu, nhận ra mình thật sự thiếu quyết đoán…

- Thấy một tai nạn nhẹ trên đường, người ngã xe đang đau vì sự đụng độ:
Trái tim: dừng lại giúp người ta một tay đi
Lý trí: dừng lại bây giờ có khi lại gây kẹt xe, dừng xa quá lại có khi mất xe
Trái tim: nhưng họ đang chảy máu kia
Lý trí: đã có nhiều nam thanh giúp đỡ, có thấy không?
Trái tim lầm lũi nghe theo, rơi đi một vài nhịp vì thất vọng với sự thờ ơ của mình
- Người bán rong, bán vé số chào mời
Trái tim: Thấy thương quá, mua giúp người ta đi!
Lý trí: Sắp hết tiền rồi, giúp người ta rồi mình làm sao trong lúc lâm nguy cạn kiệt?
Trái tim: Đâu có đáng bao nhiêu!
Lý trí: Nhưng mình phải vàng trước rồi mới có thể giúp người ta được.
Và thôi, trái tim ngậm ngùi, cùng lắc đầu vô vị.
- Xung đột với người thân
Trái tim: xin lỗi ngay đi, người ta đang buồn mình đó.
Lý trí: xin lỗi trước rồi, người ta đâu nhận ra cái sai của mình, cứ thế mà quen, lần sau cũng vậy.
Trái tim: nhường nhịn người nhà mình thì cũng đáng mà
Lý trí: đáng lẽ người nhà phải hiểu mình hơn người ngoài chứ, nên khi không hiểu là đáng giận hơn
Trái tim: nhưng mình cũng sai mà…
Lý trí: ừa, để ngẫm nghĩ lại, …
… thời gian ngẫm nghĩ kéo dài vài ngày, những ngày đó thật nặng nề và u ám…
- Làm công việc mình yêu thích:
Trái tim: dành thời gian cho nó nhiều hơn đi
Lý trí: nhưng những việc khác quan trọng hơn, phải ưu tiên để điền những khuyết điểm về mặt kinh tế trước
Trái tim: nhưng không thực hành nó thường xuyên thì kỹ năng sẽ bị mai một đó.
Lý trí: vậy thì hãy sắp xếp thời gian cho ổn thỏa đi rồi làm điều mình yêu…
Trái tim: dạ, phải tranh thủ thôi…

…
Nhiều lắm những cuộc tranh đấu liên hồi giữa con tim và lý trí, để cân bằng đều đặn giữa cái lý với cái tình, con người ta nhiều khi phải trải qua nhiều cuộc dâu bể. Sự nhức nhối tự thân khi lòng trắc ẩn mà ai cũng có nổi dậy, lưng chừng và bị cản phá bởi sự tỉnh thức của con người.