Tự dưng trong đầu xuất hiện từ “chân phương”, nghe hay quá!

Trong tiếng Hán, chân phương có nghĩa là ngay thẳng, rõ ràng, đơn giản và đủ đầy. Tôi không phải là chuyên gia về ngôn ngữ, tôi chỉ là yêu thích con chữ và duyên bén như thế nào lại khiến tôi vài ngày nay cứ nghĩ đến 2 tiếng chân phương, gọi thành lời sao nghe thân thương và giản dị quá đỗi.

Nếu chân phương bản chất là ngay ngắn, rõ ràng, đơn giản, thì có vẻ như mộng mị, bay bướm, cồng kềnh là những từ trái nghĩa với nó rồi.

Chân phương trong suy nghĩ của tôi là một mỹ từ đẹp, kiểu đẹp không tì vết, nhưng hết sức thuần khiết và chân thật.

Chân phương trong suy nghĩ của tôi là một mỹ từ đẹp, kiểu đẹp không tì vết, nhưng hết sức thuần khiết và chân thật. Sẽ là một quyết định đúng đắn nếu như đưa mỹ từ này vào từ điển làm vợ của tôi.

Làm một người vợ chân phương, sẽ là thế nào?

Là khi có cảm xúc gì với chồng sẽ thể hiện rõ ra, “em đang giận anh đấy”, “em không thích anh như vậy đâu”, “em hết giận anh rồi”, “em thương anh”, … Đúng vậy, 5 năm quen nhau, 3 năm cưới, tổng cộng đã bên nhau 8 năm rồi, tôi vẫn luôn bộc trực với chồng mình kiểu đấy. Người ta hay nhìn tôi là một kẻ mộng mơ, nhưng trước mặt chồng, tôi là một kiểu người thẳng thắn một cách vô tội vạ và không che giấu điều gì.

Tôi giản dị với chồng lắm, nấu chồng ăn những món đơn sơ, cho chồng mặc những bộ đồ đơn giản, vậy mà lại không ngại ngần nói câu yêu thương và những lời nhắc nhỏ dài dòng.

Tôi đối với người ngoài có thể kiềm chế cảm xúc, giận không nói, khó chịu không thể hiện, âm thầm bỏ qua. Còn đối với chồng, tôi lại hay cau có nhăn nhó với mỗi lỗi nhỏ mà anh làm sai. Tôi nói thẳng, nói rõ vấn đề để 2 vợ chồng cãi nhau thật to, xong rồi thôi.

Tôi giản dị với chồng lắm, nấu chồng ăn những món đơn sơ, cho chồng mặc những bộ đồ đơn giản, vậy mà lại không ngại ngần nói câu yêu thương và những lời nhắc nhỏ dài dòng.

Tôi đơn giản trong diện mạo bên ngoài thì ai cũng biết rồi. Tôi là cô gái có thể mặc đồ bộ ra đường, với 1 chiếc áo khoác nhỏ và không cần quan tâm đến việc người ta nói gì. À, phải rõ hơn là ra đường với việc dân gian thì có mặc vậy. Còn đi làm việc thì tôi vẫn có ý thức tôn trọng người tôi sẽ giao tiếp nhé!

Nhưng bản thân lại là một người phức tạp trong suy nghĩ. Một vấn đề, chồng tôi có thể nghĩ nhanh, giải quyết gọn và có những phương án xử lý những hậu quả kèm theo. Còn tôi, nghĩ tới, nghĩ lui, nghĩ xuôi, nghĩ ngược, nghĩ muốn mỏi não rồi thôi, không đưa ra quyết định.

Vậy, tôi là người vợ chân phương hay người vợ mơ mộng?

Có vẻ như, tôi đang sở hữu 1 tâm hồn mộng mị trong một lối sống chân phương. Có nên không nhỉ?

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Bạn cũng có thể quan tâm