Mỗi em bé sinh ra đời đều có một tính cách riêng, dù bé xíu xiu nhưng lại mang sự khác biệt hoàn toàn, cả khi các con có là anh em sinh đôi cùng chui ra từ một bụng, mẹ quan niệm như thế. Thế nên dẫu có hai em bé bên mình, mẹ vẫn luôn cố gắng tôn trọng những điều rất riêng của các con, từ lúc lọt lòng đến khi trưởng thành. Vậy là, mẹ biến thành một bà mẹ đầu bù tóc rối, nhọc nhằn không ngừng nghỉ.
Lúc còn nhỏ hơn bây giờ, chỉ có mình mẹ túc trực bên các con 24/7, đều đặn và cô đơn – điều mà mẹ chọn. Mẹ rèn các con vào nề nếp, sinh hoạt cùng một lúc để mẹ có thể kiểm soát được và có thời gian nghỉ ngơi. Các con không phải là những em bé EASY, cũng không phải là những em bé biết tự ngủ. Bên cạnh mẹ, chỉ cần thỏa mãn cơn đói, cơn ngủ là các con vui vẻ mà thôi. Mà để thỏa mãn cơn buồn ngủ của các con, mẹ lắm khi điên đầu!
Khi buồn ngủ, các con gắt gỏng ghê lắm! Khóc, gào, ho, vặn mình, làm đủ mọi kiểu để được giải phóng sự khó chịu trong người. Mẹ cũng theo đó là đủ mọi cách mong các con ngoan và ngủ, bế, đưa, hát hò, vỗ về, … Đến khi các con ngủ được rồi, mẹ cũng hết hơi. Cứ thế, từng đứa một. Lúc ở cạnh bà nội và bà ngoại, mỗi người ôm một em mà dỗ, đến khi ở một mình, mẹ chỉ biết ôm 2 con mà hát, hát to hơn tiếng con khóc, mong các con dịu lại và sẽ nín. Sau mỗi lần như thế, mẹ lại quyết tâm rèn các con tự ngủ, nhưng nghe tiếng các con khóc dữ dội, lòng quyết tâm lại chùng xuống, mẹ lại ôm và dỗ dành các con.
Được 4 tháng thì bố mẹ cho các con làm quen với xe đẩy để đi ra ngoài đường chơi. Mỗi lần cho các con ra ngoài dạo phố, mẹ thì háo hức lắm, các con thì cứ lên xe là ngủ, ngủ ngon lành. Vậy là từ đó, cứ muốn các con ngủ thì đưa lên xe, đẩy đi vòng vòng trong nhà một xíu là các con chìm vào giấc ngủ ngay, công cuộc bồng bế hát ru đã nhẹ nhàng hơn đôi chút.
Lúc được 6 tháng tuổi, bố tìm ra cách để các con dễ ngủ hơn, đó là đặt các con lên ghế ăn dặm có bánh xe, đưa đẩy xe một chút là các con ngủ dễ dàng, không khóc, không la, không gắt gỏng. Dần dà, các con đã ngủ ngoan hơn, và mẹ cũng bớt căng thẳng hơn khi đến giờ ngủ của các con.
Khi đó mẹ mới học được những kiến thức rất hay, rất thực tế và hợp với mẹ. Đó là không được, tuyệt nhiên không được để con gào thét quá nhiều, với mong muốn con tự ngủ, con ngủ sâu. VIỆC VỖ VỀ ÂU YẾM LÀ RẤT NÊN LÀM. Mẹ không sợ các con bện hơi, không sợ các con đòi mẹ sẽ vất vả, mẹ chỉ sợ các con dỗi hờn mà xa cách mẹ, sợ ảnh hưởng đến não bộ và cảm xúc của các con, thế là cứ ôm các con nhiều nhất có thể.
Thế đấy, cách các con ngủ, mẹ cũng phải trải qua 7 tháng trời mới tìm được công thức hiệu nghiệm riêng cho mẹ con mình. Đó là KHÔNG BẮT CÁC CON THEO LỊCH MÌNH ĐẶT RA, MÀ DỰA VÀO NHU CẦU CỦA CÁC CON, và cố gắng theo các con.
Kiểu đẩy xe ngủ theo nhu cầu của các con như vầy đã giúp ích rất nhiều cho cả nhà chúng ta, con à!
– Mẹ giải tỏa rất nhiều căng thẳng, bớt gay gắt với bố các con hơn.
– Các con ngủ dần dần ngoan hơn, giấc dài hơn, có những đêm ngủ thẳng đến sáng, chỉ thức dậy bú sữa một lần.
– Cơn ngủ được thỏa mãn nên khi thức các con vui vẻ hơn, vận động nhiều hơn, làm được nhiều trò đáng yêu hơn nữa.
– Thời gian ngủ của các con kéo dài hơn nên mẹ cũng tranh thủ làm được nhiều việc nhà hơn, vẽ ra nhiều dự định cho tương lai hơn.
– Bố các con cũng yên tâm hơn khi đi làm.
– Bà nội bà ngoại cũng có thể giúp mẹ dỗ các con ngủ theo cách này một cách dễ dàng.
Vậy là, việc đưa các con vào giấc ngủ đã trở nên nhẹ nhàng bội phần. Mẹ có thể sắp xếp công việc ở nhà và chuẩn bị quay lại làm sau 10 tháng nghỉ thai sản của mình rồi. Lần đầu làm mẹ – của hai em bé sinh đôi – mẹ cũng rút ra được chút kinh nghiệm quý báu cho bản thân mình, trong việc cho các con đi ngủ – một trong những vấn đề lớn của hội những mẹ bỉm sữa.
– Mỗi em bé đều là một cá thể riêng biệt, đừng bao giờ áp đặt những điều cứng nhắc vào các con. Cũng đừng kỳ vọng quá nhiều ở con trẻ. Mới được mang vào đời, các con nào biết phải làm gì cho vừa lòng bố mẹ đâu! Chiều chuộng con một xíu ở giai đoạn này vẫn không thừa.
– Nếu muốn theo EASY, nên tìm hiểu thật kỹ và áp dụng cho con càng sớm càng tốt, càng nhỏ càng dễ. Như mẹ đã không tìm hiểu kỹ, áp dụng cho các con lúc 4 tháng không thành công mà lại mang về cho mình nhiều căng thẳng.
– Các con khóc thì được, các con khóc to cũng được, nhưng không được để các con khóc hờn quá lâu, mẹ xót ruột, con cũng mệt người.
– Tâm lý của mẹ rất rất rất quan trọng. Mẹ ôm con trong khi lòng nôn nao không yên, con cũng sẽ khó ngủ hơn, việc dỗ dành sẽ lâu hơn, lại khiến mẹ nôn nao hơn, và con lại khó ngủ hơn, cứ thế,…
– Đừng, đừng, đừng nên đọc những bài viết về những em bé khác, hãy chỉ dựa vào con mình mà điều chỉnh cho hợp thôi. Cũng đừng từ chối các cách giúp mẹ dễ dàng hơn: võng, nôi, nhạc nhẹ, hát ru, máy lạnh, … thậm chí là ghế ăn dặm … Vì nếu cân đo giữa những mặt lợi và hại, thì các công cụ này vẫn mang lại nhiều lợi ích cho mẹ và các con hơn, chỉ cần ta cố gắng tận dụng những ưu điểm, hạn chế những tác hại của chúng là được.
Mẹ vẫn tin vào những câu hát ru hò đầy cảm xúc của người Việt Nam mình. Hát êm ái con ngủ ngon, mẹ luyện giọng, rồi thả hồn theo nó, thư giãn trong lúc ru cho con chìm vào giấc ngủ.
Mỗi người mẹ là một thiên tài, vì họ tạo ra rất nhiều phương pháp khác nhau để nuôi dạy những đứa trẻ, với mong ước các con lớn lên khỏe mạnh, tử tế. Mỗi con trẻ đã rất khác biệt, mỗi người mẹ lại càng không giống nhau, vì thế, nuôi con theo cách riêng của mẹ và nhu cầu của con là quan niệm mẹ đúc kết được và ghi vào hành trình lớn lên cùng các con của mình.
