Những ngày sum họp đoàn viên là khoảng thời gian rất dễ gây nghiện, nghiện rất sâu, rất đậm và khó lòng phai. Người ta bỏ qua những giận hờn xưa cũ mà ngồi đàm đạo thân tình với nhau như chưa hề có cuộc đôi co. Người ta tất tả ngược xuôi mong được trở về đằm mình trong ba gian nhà tuổi thọ cao hơn tuổi mình, hít lấy hít để khí xuân, mơ về những ngày thơ dại. Người ta xóa bớt đi khoảng cách, sự khác lạ, sự xô bồ, ngồi chia sẻ chuyện thế gian qua những bó lạt gói bánh, những bếp lửa hồng cứ bập bùng cháy sáng trọn đêm giao thừa….

Người ta mê đắm hương vị Tết lắm.

Tôi cũng vậy. Tôi say cái không khí những ngày chuyển giao giữa hai mùa cũ mới, tôi mê cái sự hồi hộp mong chờ những điều tốt đẹp tái sinh. Ước chi mà những ngày Tết năm nay, ai ai cũng được hưởng trọn không khí quê hương đặc sắc của riêng mình. Tết mỗi năm mỗi khác, đa phần đều in sâu vào lòng những đứa trẻ, khi trái tim chúng nó còn vô ngần trắng trong, không bị những toan tính nhiễu phiền khắc khắc lên những vết hằn khó phai.

Đó phải chăng là lý do mà người ta càng lớn lên, càng thấy Tết thiếu phần thi vị mong chờ?

Tết mỗi năm mỗi khác, đa phần đều in sâu vào lòng những đứa trẻ, khi trái tim chúng nó còn vô ngần trắng trong, không bị những toan tính nhiễu phiền khắc khắc lên những vết hằn khó phai.

Tết trong tôi ở giai đoạn lưng chừng cuộc đời, không những là thời gian cồng kềnh việc trong việc ngoài, mà còn là một tiếng chuông thức tỉnh những u mê lạc lối của năm cũ, một lời nhắc khéo chọn cho mình một lối đúng mà sống trong trang đời tiếp theo. Từ được chọn là từ mà tôi đã quá sai, quá thiếu sót trong năm cũ, phải được bồi đắp đủ đầy và hóa thành thói quen trong những năm dài về sau.

Năm nay, tôi chọn từ Kiên nhẫn.

Kiên nhẫn hơn với chính mình, với con mình, với chồng mình, với những bế tắc, những cơ hội, những niềm hân hoan và những nỗi chơi vơi của đời mình.

Tôi đã không kiên nhẫn với chồng mình mỗi khi anh về nhà muộn. Những lời càm ràm không kiềm chế của tôi đã dần biến thành một nỗi áp lực khác đè lên vai anh. Tôi biết mình đã vô tình khiến anh thêm nặng nề, tôi biết nếu không có các con, anh đã không muốn về nhà với một người vợ không chịu hiểu cho những vất vả của mình. Nếu không thực hành kiên nhẫn với anh trong năm sau, có lẽ, tự tôi sẽ bóp nghẹt tình yêu thương vốn đầy ắp trong tim của cả hai.

Tôi đã hóa thành một mụ phù thủy hung tợn trong mắt các con mỗi lần la hét vào mặt chúng, bởi cái nhà bừa bộn mà chúng vừa bày ra để học, bởi sự ham mê khám phá lấn áp niềm hứng thú trong ăn uống, bởi sự ganh nạnh nhau mà chúng đang học hỏi và trải qua. Đáng lẽ ra tôi phải chịu khó hơn để giải thích cho chúng hiểu vấn đề, đáng lẽ ra tôi phải ôn hòa giải giảng mâu thuẫn giữa chúng nó, đáng lẽ ra tôi phải là một đứa trẻ để hiểu con nhiều hơn, đáng lẽ ra… tôi phải kiên nhẫn hơn.

Tôi đã nóng vội để lập ra quá nhiều dự án và để mỗi thứ ngày một yểu đi vì không đủ sức chăm sóc và vun đắp. Tôi đã quá dục tốc đưa ra quyết định ngay cả khi bản thân không tin tưởng vào sự tỉnh táo của mình. Tôi đã hay giận hờn, đã nhiều lần để cho sự sân si chiếm ngự trái tim. Sẽ tốt hơn biết mấy nếu tôi biết kiên nhẫn chờ đợi hơn, cho mình một khoảng thời gian tĩnh lặng, để mọi thứ diễn ra theo dòng chảy tự nhiên của nó.

Kiên nhẫn hơn với chính mình, với con mình, với chồng mình, với những bế tắc, những cơ hội, những niềm hân hoan và những nỗi chơi vơi của đời mình.

Vậy đấy, thiếu kiên nhẫn đã mang đến cho tôi nhiều vấn đề về cảm xúc tiêu cực cần phải giải quyết ngay và triệt để. Thay vì theo đuổi những mục tiêu cao xa tự mình đặt ra và làm khó bản thân như những năm trước, năm nay, tôi chọn cho mình chỉ một từ để sống neo đậu – KIÊN NHẪN. Nghe có vẻ đơn giản nhưng với tôi, Kiên nhẫn cần nhiều hơn sự quyết tâm, nghị lực và cố gắng rất nhiều.

Chúc cho tôi những tháng ngày tươi mới, chân cứng đá mềm để thuần thục sự Kiên nhẫn trong đời.

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Bạn cũng có thể quan tâm